XIN HÃY ÔM EM - Trang 3099

Sau khi lại bị ông cụ rủ chơi thêm một ván cờ, ông nhìn giờ rồi nhất

quyết kéo cô cùng đi gặp một người bạn già. Tuy cô có ý từ chối nhưng
ông cụ đã có tuổi, cô không yên tâm để ông ra ngoài một mình nên đành
gật đầu đồng ý.

"Thưa cụ, tiểu thư Tịnh Tuyết đã về!"

Khi đi xuống nhà, có người làm chạy tới báo.

Người ấy vừa dứt lời đã có một giọng nữ ngọt ngào vang lên: "Ông

nội!"

Lục Tịnh Tuyết xách túi lớn túi nhỏ đi vào, khi nhìn thấy cô, biểu cảm

kiềm chế hơn đôi chút. Sau khi đưa những món đồ trong tay cho người
làm, cô ta rảo bước tiến lên khoác tay ông nội: "Mẹ cháu bảo cháu mua
cho ông một ít nhưng hươu và đông trùng hạ thảo. Lát nữa đích thân cháu
sẽ nấu canh bổ cho ông. Chẳng phải lần trước ông nói thích uống sao, lần
này cháu có cho thêm kỷ tử, ông uống thử xem sao nhé?"

"Cháu có lòng hiếu thảo này là ông nội rất vui rồi!" Ông cụ Lục cười rất

thân thiện.

Chú ý thấy họ không định đi vào phòng khách mà đi ra cửa chính, Lục

Tịnh Tuyết bỗng ngạc nhiên hỏi: "Ông nội chuẩn bị ra ngoài sao?"

"Ừm." Ông cụ Lục gật đầu, nhìn sang Lâm Uyển Bạch, tươi cười nói:

"Ông đi gặp một người bạn già, tự đi cũng không tiện, vừa hay có Uyển
Bạch đi theo ông."

Nghe xong, lòng Lục Tịnh Tuyết chợt lạnh đi, nhưng ngoài mặt, nụ

cười của cô ta vẫn không thay đổi. Cô ta càng khoác chặt cánh tay của ông
cụ hơn nữa, cười ngọt ngào: "Ông nội, vậy sao ông không nói với cháu một
tiếng, cháu có thể đi cùng ông mà!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.