XIN HÃY ÔM EM - Trang 3100

"Không sao!" Ông cụ Lục vỗ vỗ lên tay cô ta.

Lục Tịnh Tuyết tiếp tục nói: "Vậy ông nội, cháu cũng đi cùng được

không ạ? Có nhiều người đi theo cũng dễ chăm sóc cho ông!"

Lâm Uyển Bạch hơi bặm môi lại.

Ông cụ tỏ thái độ hơi ngập ngừng, cuối cùng nhìn thấy chút động tác

nhỏ này của cô, vẫn lắc đầu nói: "Không cần đâu, Tịnh Tuyết. Chẳng phải
ban nãy cháu nói sẽ đích thân nấu canh bổ cho ông uống ư? Vừa hay, cháu
cứ ở nhà, tối về ăn cơm cùng ông nội, để Uyển Bạch đi chung với ông là
được rồi!"

Đối với ông cụ mà nói, cả hai đứa cháu gái đều là cốt nhục như nhau.

Tuy rằng một bên ông cụ đã chăm sóc từ nhỏ tới lớn, thời gian ở bên

cũng nhiều nên thân thiết hơn một chút, nhưng bao nhiêu năm rồi Lâm
Uyển Bạch mới nhận lại máu mủ, ông cụ càng có ý muốn bù đắp. Thật tâm
ông cụ rất muốn cả hai đứa cháu gái đều có thể ở bên mình, cũng hy vọng
hai đứa hòa thuận được với nhau. Nhưng muốn thì muốn vậy, chúng nó
dính líu tới cùng một người đàn ông, tạo ra mối quan hệ tay ba, khó tránh
khỏi sự gượng gạo và thiếu tự nhiên.

Lục Tịnh Tuyết rất không thoải mái trong lòng, nhưng vẫn cười để lộ

má lúm đồng tiền, gật đầu: "Vậy được. Ông nội, ông chú ý an toàn nhé!"

...

Lâm Uyển Bạch chỉ biết mình sẽ cùng ông cụ đi gặp một người bạn già.

Chiếc xe dừng lại trước cửa một quán trà mang phong cách cổ xưa, họ theo
nhân viên phục vụ đi vào thang máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.