XIN HÃY ÔM EM - Trang 3164

Nghe xong, lòng Lâm Uyển Bạch tái tê.

Mức độ để ý của phái nữ với việc gầy béo vẫn luôn cao như vậy, cô

cũng không phải ngoại lệ.

Cô đứng soi gương nửa ngày, không hề chú ý, nhưng nếu nhìn kỹ thì

quả thật nhiều thịt lên không ít, mặt cũng hơi tròn ra. Hơn nữa ban nãy cô
đã trèo thử lên cân, đích xác tăng lên hơn hai cân. Cô là kiểu người ăn
không béo, nếu đã đến mức lộ liễu thế này thì quả thật nên để ý tới cân
nặng rồi.

Lâm Uyển Bạch nhìn những múi cơ bắp đều chằn chặn trước ngực anh,

vóc dáng tam giác ngược siêu chuẩn, bỗng dưng buồn rầu quay mặt lại
nhìn anh: "Hoắc Trường Uyên, gần đây có phải em béo lên không? Em
cảm thấy mình đẫy đà ra không ít..."

Hoắc Trường Uyên nhướng mày, nhìn từ mặt cô nhìn xuống, giơ tay

xoa xoa cằm, nói một câu đầy ý tứ sâu xa: "Ừm, quả thực nở nang hơn
nhiều."

Lâm Uyển Bạch nhìn theo hướng anh nhìn, bỗng dưng đỏ mặt: "... Em

không nói chỗ đó!"

Hoắc Trường Uyên rướn môi.

Đối với một người tối nào cũng ôm cô ngủ như Hoắc Trường Uyên, dĩ

nhiên anh có thể cảm nhận được từng chút thay đổi trên cơ thể cô. Gần đây
quả thật cô có mập lên một chút, từng chỗ trên cơ thể đều nở nang ra
nhiều. Điều này đối với anh là phúc lợi, hoàn toàn khiến anh lạc quan.

Hoắc Trường Uyên sải bước tiến lên, cúi xuống bế bổng người đang

buồn rầu đứng soi gương ấy lên, lẳng lặng đi về phía giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.