XIN HÃY ÔM EM - Trang 3247

"Cho anh xem con gái nào."

Hoắc Trường Uyên nói, rồi đột ngột ngồi xuống trước mặt cô.

Tuy rằng trông cô đã đẫy đà hơn nhưng thật ra vẫn được gọi là gầy,

bụng chưa nhô cao, vòng eo cũng không thay đổi nhiều, vẫn chỉ vòng eo
con kiến. Anh kéo hết phần sơ mi giắt bên trong chiếc váy chữ A của cô ra,
rồi vén áo lên, đặt thẳng tay lên da cô.

Trái tim Lâm Uyển Bạch thắt lại, cảm nhận được nhiệt độ từ lòng bàn

tay anh.

Hoắc Trường Uyên quỳ một chân, tầm mắt ngang bằng với bụng cô.

Tựa như giống anh nói, anh thật sự có thể nhìn thấy con gái ở bên trong
vậy. Cuối cùng, anh lại bịn rịn vuốt ve thêm mấy lần rồi mới mặc cẩn thận
quần áo lại cho cô.

Lâm Uyển Bạch đẩy bàn tay còn định đưa tới của anh: "Em phải về

đây! Nếu không đồng nghiệp tưởng em ngã trong này. Anh còn cuộc họp
cơ mà, ra ngoài lâu quá cũng không hay đâu, khẩn trương ra khỏi đây đi!"

Hơn nữa, ngoài hành lang cũng có camera, bị người ta nhìn thấy không

hay chút nào.

Cô chuồn ra khỏi phòng vệ sinh nam trước. Lâm Uyển Bạch không dám

chạy nhanh, cắm đầu chạy bước nhỏ trở về phòng làm việc.

Trong phòng, các đồng nghiệp đang ngồi yên vị trước bàn, không ai chú

ý tới việc cô đi hay về. Cô bình tĩnh kéo ghế ngồi xuống, vừa cầm chuột
lên, hai vị họ Triệu ở hai bên trái phải lần lượt ghé sát lại phía cô.

Tiểu Triệu quan sát biểu cảm trên gương mặt cô, quan tâm hỏi: "Chị

Tiểu Bạch, chị không sao chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.