XIN HÃY ÔM EM - Trang 3272

Chị Triệu kéo Tiểu Triệu lại, sau đó ngẩng đầu, cung kính lên tiếng:

"Hoắc tổng, trước tiên, với tư cách nhân viên, chúng tôi rất cảm ơn phúc
lợi của anh ngày hôm sau, thứ nữa chúng tôi có vài lời muốn nói với anh!"

Nghe thấy họ là đồng nghiệp của Lâm Uyển Bạch, hình như Hoắc

Trường Uyên bị ảnh hưởng phần nào. Hình như ban nãy họ ngồi cạnh cô.
Thái độ của anh cũng kiên nhẫn hơn, anh đút hai tay vào túi quần: "Nói
đi."

"Hoắc tổng, vậy chúng tôi xin phép nói thẳng!" Chị Triệu hơi ngừng lại

rồi hít sâu một hơi, nói một lèo: "Ban nãy lúc ăn cơm, chuyện anh kéo
Tiểu Bạch vào phòng riêng, hai chúng tôi đều đã nhìn thấy!"

"Hai người đã nhìn thấy?" Hoắc Trường Uyên bất ngờ.

Câu nói của đối phương nằm ngoài dự tính của anh. Lúc đi vào phòng,

anh còn đặc biệt ngó nghiêng hành lang, ngoài hai nhân viên bê đồ ăn thì
không còn ai khác. Làm sao anh biết họ vốn dĩ đã bám theo, trốn mãi trong
một góc khuất.

"Không sai, chúng tôi đã thấy!" Tiểu Triệu dẫu sao vẫn còn trẻ, có phần

xốc nổi: "Không chỉ riêng lần này, còn cả lần trước. Anh đang họp giữa
chừng thì kéo Tiểu Bạch vào phòng vệ sinh! Hoắc tổng, anh có biết Tiểu
Bạch đang mang thai không?"

"Ồ." Hoắc Trường Uyên đáp mơ hồ một tiếng.

Tuy rằng không trả lời thẳng vào câu hỏi, nhưng anh vẫn không phủ

nhận. Chị Triệu và Tiểu Triệu đưa mắt nhìn nhau, trong lòng ít nhiều càng
thêm chắc chắn, xem ra suy đoán trước đó của họ đã đúng phần nào.

Chị Triệu lớn tuổi hơn, ngẫm nghĩ rồi chọn lựa câu từ: "Tiểu Bạch

không những đang có thai mà còn có chồng sắp cưới, hơn nữa tình cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.