XIN HÃY ÔM EM - Trang 3300

Lâm Uyển Bạch chớp chớp mắt, lắc đầu: "Không tin!"

"Không tin thật sao?" Hoắc Trường Uyên vốn dĩ đang nhíu mày, chuyển

sang nhướng cao.

Cô ngước lên, tầm nhìn rơi thẳng vào ánh mắt sâu hút của anh, gương

mặt Lâm Uyển Bạch từ đầu tới cuối không có bất kỳ sự tức giận và không
vui nào, thậm chí là ấm ức.

"Không tin~" Cô vẫn lắc đầu, còn kéo dài giọng ra.

Cô tiến lên một bước, ôm chặt hông anh, nói bằng giọng cực kỳ kiêu

ngạo và chắc chắn, không biết xấu hổ: "Anh chỉ muốn ngủ với một mình
em thôi, em biết mà!"

Hoắc Trường Uyên từng nói với cô, cả đời này anh chỉ muốn ngủ với

một mình cô, hơn nữa còn ngủ đi ngủ lại.

Lâm Uyển Bạch tin tưởng câu nói này của anh vô điều kiện.

Ban nãy nhìn thấy dấu son trên áo anh, trong lòng cô cũng không ngờ

vực gì, cảm thấy không thể nào. Bốn năm trước không phải chưa từng xảy
ra những chuyện kiểu này. Có lần đi Macao công tác, cô cũng từng phát
hiện dấu son trên áo sơ mi của anh, nhưng cuối cùng sự thật chứng minh
chỉ là một hiểu lầm. Còn hôm nay của bốn năm sau, trải qua biết bao nhiêu
trắc trở, cô càng tin tưởng tình cảm anh dành cho mình.

Có thể người đàn ông khác không kháng cự được những hấp dẫn ngoài

kia, nhưng cô biết, Hoắc Trường Uyên của cô có thể.

Trong bốn năm mất trí nhớ, anh vẫn có thể "thủ thân như ngọc", không

động chạm vào Lục Tịnh Tuyết chút nào, huống hồ là bây giờ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.