XIN HÃY ÔM EM - Trang 3375

Chính vào lúc ai ai cũng đang toát mồ hôi hột cho Nguyễn Chính Mai,

cơ thể Lục Học Lâm như lảo đảo giây lát, sau đó ông nhắm mắt lại, mềm
nhũn người ngả ra sau.

Lâm Uyển Bạch thấy vậy, cùng Hoắc Trường Uyên lao tới: "Bố!"

...

Trên hành lang bệnh viện, ánh đèn hắt sắc trắng nhức mắt lên tường.

Ông cụ Lục dù sao cũng đã cao tuổi, nhìn thấy con trai ngất xỉu được

cấp cứu đưa đi thì huyết áp cũng tăng cao, được dìu về phòng nghỉ ngơi.
Hai mẹ con Lục Học Phương ở lại chăm ông cụ. Lúc này đợi ngoài phòng
cấp cứu, ngoài Lâm Uyển Bạch và Hoắc Trường Uyên ra, còn có hai mẹ
con Nguyễn Chính Mai.

Họ chia làm hai bên, cách một quãng xa.

Lúc này đêm đã khuya, Hoắc Trường Uyên khẽ nhíu mày, sợ cô sẽ mệt,

muốn khuyên cô về trước còn mình ở lại đợi. Nhưng Lâm Uyển Bạch sao
có thể đồng ý, kiên quyết ở đây đợi tin tức.

Cũng may, không bao lâu sau thì cửa phòng cấp cứu được mở ra. Bác sỹ

đi từ trong ra ngoài: "Đừng lo lắng, sức khỏe bệnh nhân trước mắt không
có vấn đề gì đáng ngại, chỉ vì chịu đả kích mạnh, cảm xúc thay đổi dữ dội
khiến máu huyết dâng trào nên mới đột ngột ngất xỉu! Nằm lại viện một
đêm, ngày mai là có thể về nhà rồi!"

"Cảm ơn bác sỹ!" Trái tim của Lâm Uyển Bạch cuối cùng như cũng

được đặt xuống.

Bác sỹ dặn thêm mấy câu rồi nói: "Bệnh nhân đã tỉnh lại rồi, mọi người

có thể vào trong thăm ông ấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.