XIN HÃY ÔM EM - Trang 362

Trên nền nhà có thêm một chiếc bóng nữa, cô chỉ hơi nhúc nhích là hai

chiếc bóng chồng lên nhau, không còn cô đơn lẻ loi như lúc nãy nữa.

Dường như có anh bầu bạn, mọi lo lắng và hoảng sợ trong lòng cũng

giảm đi không ít.

Đây cũng là lần đầu tiên, có người ở bên cạnh cô như vậy.

Ba tiếng sau, cánh cửa phòng phẫu thuật được đẩy ra.

Lâm Uyển Bạch gần như đứng bật dậy, nhưng vì đã ngồi quá lâu, đôi

chân hơi tê dại, Hoắc Trường Uyên ở phía sau phải đỡ lấy eo cô, cùng cô
tiến lên.

Tần Tư Niên mặc áo blouse trắng, cởi khẩu trang ra: "Chúc mừng! Ca

mổ rất thành công!"

"Cảm ơn anh! Cảm ơn anh!"

Lâm Uyển Bạch nói liền hai câu, trái tim cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

"Hiện tại bà vẫn đang ngấm thuốc mê nên chưa tỉnh lại, lát nữa chúng

tôi sẽ đưa đến phòng ICU để quan sát một đêm. Nếu không còn vấn đề gì,
sáng mai bà có thể về phòng. Sau khi mổ phải cố gắng ăn uống và nghỉ
ngơi để bình phục nhanh, chắc sẽ không có vấn đề nghiêm trọng đâu!" Tần
Tư Niên mỉm cười.

Ngay sau đó, có bộ phận y tá đẩy bà ra, Lâm Uyển Bạch bước nhanh

tới: "Bà ngoại!"

Khi đi tới chỗ rẽ, cô bất chợt quay đầu.

Hoắc Trường Uyên đã sải bước đi về phía thang máy, bóng lưng cao lớn

bước rất vội, cũng nhanh như khi xuất hiện vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.