XIN HÃY ÔM EM - Trang 363

...

Từ công ty đi ra, Lâm Uyển Bạch bắt thẳng xe buýt tới bệnh viện.

Khi đẩy cửa phòng bệnh ra, tay cô chợt khựng lại.

Bên trong có tiếng trò chuyện vọng ra. Ngoài bà ngoại, còn có giọng

trầm của một người đàn ông.

Lâm Uyển Bạch đẩy rộng cửa, nhìn thấy bà nằm trên giường, vẫn còn

hơi yếu, trên chiếc ghế bên cạnh có một người đàn ông mặc vest đen đang
ngồi. Vì vóc dáng cao lớn, khi anh hơi đổ người về phía trước, bờ vai
trông lại càng to rộng.

Hoắc Trường Uyên?

Cô hơi bất ngờ.

Trong phòng bệnh, ngoài các máy móc lúc trước, còn có thêm không ít

giỏ hoa quả và hoa tươi.

Bà ngoại nhìn thấy cô: "Tan làm rồi hả?"

Lâm Uyển Bạch gật đầu, tầm mắt hướng về phía một nửa gương mặt

Hoắc Trường Uyên.

Bà ngoại thấy vậy, nở nụ cười chân thành: "Tiểu Hoắc đến đây một lúc

rồi!"

"Tôi qua đây tìm Tư Niên có chút việc, tiện thể thăm bà ngoại." Hoắc

Trường Uyên quay đầu lại liếc cô, khẽ nói.

"Ồ..." Lâm Uyển Bạch hiểu ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.