XIN HÃY ÔM EM - Trang 3626

Chợt nhớ ra chuyện gì, cô ngẩng đầu nhìn về phía anh: "Trước đây hình

như em có đọc qua một tiểu thuyết, hình như nam chính cũng xảy ra một
tai nạn nào đó rồi trùng hợp được một người dân cứu, sau đó trong nhà
người dân có một cô con gái xinh như hoa như ngọc, ngày nào cũng chạy
tới chăm sóc tận tình. Sau khi nam chính tỉnh lại, hai người dần dần nảy
sinh tình cảm..."

Thời đại học là lúc tâm hồn thiếu nữ đang phát triển, cô và Tang Hiểu

Du thường mượn mấy cuốn sách về nhà đọc, và cũng cảm động, bồi hồi
cho câu chuyện của từng nhân vật.

"Người này có con gái không?" Cô cắn môi hỏi.

Nghe xong, Hoắc Trường Uyên trầm ngâm một chút rồi trả lời: "Ừm,

đích thực là có một cô con gái."

Lâm Uyển Bạch vừa rồi chỉ bỗng dưng tưởng tượng, nhắc đại một chút,

không ngờ bị chính mình nói trúng.

"..." Cô há hốc miệng, hơi ngây ngốc.

Hoắc Trường Uyên đưa tay xoa cằm, có vẻ như nghiêm túc nhớ lại:

"Diện mạo cũng được coi là như hoa như ngọc."

"..." Lâm Uyển Bạch bặm môi.

"Bốn tháng qua anh vẫn luôn hôn mê, hoàn toàn không hay biết những

gì đã xảy ra." Hoắc Trường Uyên hơi ngừng lại một chút rồi mới tiếp tục:
"Nhưng sau khi tỉnh dậy, anh cũng đã được nghe người dân đó kể lại, cũng
may con gái của ông ấy chạy tới cho anh uống nước và ăn cháo!"

"..." Những ngón tay của Lâm Uyển Bạch siết chặt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.