XIN HÃY ÔM EM - Trang 614

Lâm Uyển Bạch lắc đầu: "À, không sao..."

Hôm nay cô đi đôi giày cao gót ba phân, đứng ngang hàng vẫn còn thấp

hơn anh gần một cái đầu, buộc phải ngẩng lên mới có thể nhìn rõ ngũ quan
rắn rỏi của anh.

Lâm Uyển Bạch ngẫm nghĩ giây lát mới lên tiếng: "Sáng hôm đó anh

tới nhà giúp em, hình như em vẫn chưa nói lời cảm ơn anh..."

"Em biết là anh thích thực thế chút mà." Hoắc Trường Uyên nghe xong,

nhìn cô bằng ánh mắt đùa giỡn.

"..." Lâm Uyển Bạch lặng lẽ nuốt nước bọt.

Sắp đi tới cầu thang cuốn rồi, hai bàn tay đặt sau lưng cô được nắm

chặt lại, giống như đang đắm chìm trong một tâm trạng dằn vặt sâu sắc.

Bánh xe của chiếc xe đẩy hàng chạm vào cầu thang cuốn, vang lên

những tiếng rầm rầm, Lâm Uyển Bạch cũng cất bước. Cô liếm môi, rồi bất
chợt trở nên ấp úng: "Em muốn đi vệ sinh..."

"Trước mặt có, anh đi cùng em." Hoắc Trường Uyên chỉ tay vào tấm

biển phía xa.

"Không cần đâu!" Lâm Uyển Bạch phản ứng rất dữ, rồi rối rắm giải

thích: "Mỗi lần vào nhà vệ sinh nữ đều phải xếp hàng rất lâu..."

"Không sao."

"Thật sự không cần mà!"

Hoắc Trường Uyên phóng ánh mắt qua, Lâm Uyển Bạch chột dạ nhìn đi

chỗ khác, cố gắng bình tĩnh lại, nói: "Anh xuống hầm lấy xe trước đi, em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.