XIN HÃY ÔM EM - Trang 752

Cô tìm một chiếc túi ni lông, gấp cẩn thận chiếc quần lại, sau đó nhét

vào túi xách. Suốt cả ngày làm việc hôm đó, cô cảm thấy mình như một
đứa biến thái vậy...

Gắng được tới giờ trưa, cuối cùng Lâm Uyển Bạch cũng tìm được cơ

hội.

Hoắc Trường Uyên đứng trước ô cửa chớp, tay kẹp điếu thuốc, đang cúi

đầu hút, bên cạnh không có ai, chỉ có Giang Phóng.

Lâm Uyển Bạch ôm chặt túi xách, chạy bước nhỏ qua đó.

"À, Hoắc tổng!"

Nói xong, cô đánh mắt về phía Giang Phóng, ý tứ quá rõ ràng.

Hoắc Trường Uyên lại làm như không hiểu, phả ra một làn khói: "Có

chuyện gì cứ nói thẳng đi!"

Giang Phóng vốn dĩ đã chuẩn bị cúi đầu tạm thời tránh mặt, lại nhận

được ánh mắt sếp, đành đứng yên đó như cây tùng vậy.

"Không có gì..." Lâm Uyển Bạch ấp úng mãi, đành nói vậy.

Có người khác bên cạnh, sao cô dám mặt dày trả lại anh chiếc quần lót

tứ giác!

Hoắc Trường Uyên hút thuốc tiếp, quay về phía trợ lý: "Giang Phóng,

cậu tiếp tục đi!"

Giang Phóng nghe xong, cung kính lên tiếng: "Vâng, Hoắc tổng! Nội

dung cuộc họp Hội đồng quản trị sáng mai..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.