XIN HÃY ÔM EM - Trang 944

Nghe vậy, cô mới nhìn sang bên, kinh hoàng phát hiện chiếc xe đã dừng

lại từ lúc nào.

Lâm Uyển Bạch khẩn trương tháo dây an toàn, cùng anh xuống xe đi

vào trong tòa nhà.

Hành lang im phăng phắc, tiếng bước chân của hai người hòa vào nhau,

mỗi bước dường như đều có âm vọng.

Hoắc Trường Uyên nắm lấy tay cô, đôi mắc sâu liếc sang nhìn: "Sao

vậy, vẫn đang nghĩ tới bộ phim vừa xem à?"

"Ừm..." Lâm Uyển Bạch mím môi.

"Em sợ sao?" Hoắc Trường Uyên nhướng mày.

"Một chút..." Cô thành thật gật đầu.

"Vô dụng!" Hoắc Trường Uyên tuy chê bai nhưng khóe môi lại nở một

nụ cười đáng ngờ: "Mấy bộ phim kinh dị toàn là giả thôi, giữa chừng còn
có diễn viên đóng thế nữa. Khi nữ chính đi lên sân thượng nhìn thấy có ma
nữ bay bay, ngay cả dây cáp treo trên lưng diễn viên cũng chưa PTS kỹ
càng, kể cả cảnh trên mộ cũng vậy."

Lâm Uyển Bạch vốn dĩ đang cố gắng hết sức để quên đi mọi tình tiết.

Nghe anh nói xong, dường như chúng lại tự động trở về trong não bộ.

Lòng bàn tay cô lại bắt đầu đổ mồ hôi, nhưng cô nghe thấy anh nói tiếp:

"Khu nhà này ở Băng Thành cũng đã xây dựng nhiều năm rồi. Hình như
trước kia là đất nhà máy, vì xảy ra hỏa hoạn nên có không ít thương vong.
Sau một thời gian bỏ phế, nơi này được xây lại, chưa biết chừng trước kia
cũng có ma..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.