XƠ CARRIE - Trang 421

- Chúng ta sẽ thanh toán như thế nào đây? - Carrie hỏi, sửng sổt vì hóa

đơn này. - Em không thể trả được.

- Em không phải trả, - ông nói. - Ông ta sẽ không thể có thứ không

thể. Ông ta phải đợi thôi.

- Em không biết làm thế nào chúng ta tích lại một hóa đơn như thế

này, - Carrie nói.

- Ờ, chúng ta đã ăn hết rồi, - Hurstwood nói.

- Buồn cười thật, - cô đáp lại, vẫn ngờ vực.

- Bây giờ em đứng đó mà nói thì có ích gì? - Ông hỏi. - Em tưởng

mình anh ăn sao? Em nói như thể anh lấy đi ấy.

- Dù sao cũng quá nhiều, - Carrie nói. - Em không chắc trả nổi. Bây

giờ em không có nhiều hơn để trả đâu.

- Được thôi, - Hurstwood nói và lẳng lặng ngồi xuống. Ông đã chán

ngấy công việc này.

Carrie đi ra, còn ông ngồi đó, xác định xem nên làm gì.

Trên báo chí vừa đăng tin đồn và yết thị về cuộc đình công đang đến

gần trên các tuyến xe ở Brooklyn

[48]

. Sự bất mãn chung nổ ra trong việc

mong muốn có việc làm việc và tiền lương thích hợp. Như thường lệ - và vì
lý do nào đó không giải thích nổi - những người công nhân chọn mùa đông
để bắt các ông chủ chấp nhận yêu sách và giải quyết các khó khăn của họ.

Hurstwood đã đọc tin này và băn khoăn sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì.

Một hoặc hai ngày trước khi xảy ra chuyện rắc rối với Carrie, cuộc đình
công nổ ra. Trong buổi chiều lạnh giá, khi mọi vật đều xám xịt và đe dọa có
tuyết rơi, báo chí công bố công nhân đã đình công trên tất cả các tuyến
đường.

Đang hoàn toàn nhàn rỗi, đầu óc lại đầy rẫy vô số dự báo liên quan

đến khan hiếm nhân công trong mùa đông và tình trạng hoang mang của thị
trường tài chính, Hurstwood thích thú đọc tin này. Ông chú ý đến yêu sách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.