BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 48

Trong một buồng ngủ, một nhóm trẻ con đang xem tranh ảnh một số báo

Đồng ruộng

[17]

cũ, khiến tôi ngạc nhiên. Tôi hỏi:

- Các cháu, các cháu hãy cho bác biết các cháu cất gối đi đâu cả?

Cả bọn ngẩng đầu lên ngó tôi. Một đứa mũi nhọn đáp lại cái nhìn của tôi
bằng một vẻ mỉa mai châm biếm:

- Gối của các cháu ấy à? Có phải bác là đồng chí Makarenkô, Antôn
Xêmiônôvich không?

- Phải.

- Bác vào đây chơi, bác nhìn xem à?

- Đúng rồi, bác vào chơi, bác nhìn xem.

- Ngày mai, từ hai giờ…

Tôi ngắt lời nó:

- Phải, ngày mai, từ hai giờ, nhưng cháu vẫn chưa trả lời câu bác hỏi: gối
của các cháu đâu?

Bác muốn các cháu kể chuyện bác nghe à?

Lấy đầu ra hiệu một cách dễ ưa, nó mời tôi ngồi trên cái đệm cáu ghét và vá
víu của nó. Tôi ngồi.

- Tên cháu là gì?
- Vania Zaïtsenkô.
- Cháu biết đọc biết viết không?
- Năm ngoái cháu ở ban thứ tư, nhưng mùa rét năm nay… mà chắc bác

biết rồi… không có trường.

- Ừ… vậy chứ ga trải giường với gối của các cháu đâu?

Đôi mắt xám của Vania bao trùm các bạn nó bằng một cái nhìn mau, lấp

lánh vẻ hài hước, rồi nó lên ngồi trên mặt bàn. Các bạn nó ngồi trên giường,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.