BÀI CA SƯ PHẠM - Trang 70

Tôi nói:

- Khôvrak!
- Cái gì cơ? Nó hỏi lại qua vai nó.
- Lại đây!

Không vội vâng lời, nó ngó giày tôi, tay vẫn lùa vào túi quần như

thường lệ. Tôi lấy giọng đanh thép ra lệnh

[20]

:

- Lại gần đây, bảo!

Mọi người im lặng chung quanh chúng tôi, trừ có Pêchia Malikôp thầm

thì kinh hoảng:

- Ồ, ồ!

Khôvrak tiến lại phía tôi, nheo mặt và nhìn tôi chằm chằm, cố làm tôi

bối rối. Nó đứng lại cách hai bước, và lại đung đưa một bên chân như hôm
qua.

- Đứng nghiêm!
- Đứng nghiêm, lại còn thêm trò ấy nữa à?

Khôvrak cằn nhằn, song nó cũng sửa lại tư thế, rút tay ra khỏi túi quần,
nhưng để bàn tay phải chảnh hoảnh chống háng, ngón xòe ra đằng trước.

Karabanôp hạ cái bàn tay ấy của nó xuống:

- Chú em ơi, người ta bảo chú “đứng nghiêm”. Thì không phải là bảo

chú múa xòe. Ngẩng đầu lên!

Khôvrak cau lông mày, nhưng tôi trông thấy nó đã chỉnh. Tôi nói:

- Bây giờ chú là một trại viên Gorki. Chú phải tôn trọng các bạn chú.

Chú không được đánh đập các em nhỏ, nhớ chưa?

Mi mắt nó chớp chớp và một nụ cười thoáng qua viền nhẹ đầu môi dưới

thanh thanh của nó. Trong câu nói của tôi có nhiều đoạn dọa nạt hơn là ôn
hòa và tôi thấy nó đã chú ý điều đó. Nó trả lời gọn lỏn:

- Cũng có thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.