KINH LĂNG GIÀ - Trang 67

ngƣời nói " Ngôn thuyết hữu tánh, có tất cả tánh " đó, lập luận của ngƣơi ắt
bị lật đổ.

- Đại Huệ! Chẳng phải tất cả quốc độ đều có ngôn thuyết, ngôn thuyết chỉ là
tạo tác thôi. Hoặc có cõi Phật dùng ngó nhìn để hiển bày pháp, hoặc có cõi
Phật làm ra hình tƣớng, hoặc nhƣớng mày, hoặc chớp mắt, hoặc cƣời, hoặc
ngáp, hoặc tằng hắng, hoặc tƣởng niệm, hoặc lay động, các cõi Phật ấy đều
chẳng nhờ ngôn thuyết mà hiển bày các pháp. Đại Huệ! Nhƣ thế giới Hƣơng
Tích và quốc độ Phổ Hiền Nhƣ Lai, chỉ dùng ngó nhìn, khiến các Bồ Tát đắc
Vô Sanh Pháp Nhẫn và Tam Muội Thù Thắng. Cho nên chẳng phải ngôn
thuyết hữu tánh là có tất cả tánh. Đại Huệ! Nhƣ ngƣơi đã thấy, các loại ruồi,
lằn, trùn, kiến trong thế giới này, những chúng sanh ấy chẳng có ngôn thuyết
cung làm xong công việc.

Khi ấy, Thế Tôn muốn lặp lại nghĩa này mà thuyết kệ rằng :
Nhƣ hƣ không sừng thỏ,

Và con của Thạch Nữ.

Không mà có ngôn thuyết,

Tánh vọng tƣởng nhƣ thế.

Nhân duyên hòa hợp sanh,

Phàm phu khởi vọng tƣởng.

Chẳng thể đúng nhƣ thật,

Nên luân hồi tam giới.
Khi ấy, Đại Huệ Bồ Tát bạch Phật rằng : Thế Tôn! Âm thanh hiển bày nghĩa
CHƠN THƢờNG ấy nƣơng theo việc gì mà thuyết?

Phật bảo Đại Huệ :

- Vì sự mê hoặc mà thuyết. Do chúng sanh mê hoặc, nên chƣ Thánh thị hiện
âm thanh thuyết pháp giáo hóa, gọi là Thanh Giáo, mà chẳng phải điên đảo.
Đại Huệ! Nhƣ dƣơng diệm, vòng lửa, hoa đốm, thành Càn Thát Bà, mộng
huyễn, bóng trong gƣơng v.v... là điên đảo của thế gian, chẳng phải minh trí
của bậc Thánh vậy, nhƣng chẳng phải không có hiện ra những việc trên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.