KINH LĂNG GIÀ - Trang 80

- Nếu kiến lập thì tại sao chỉ lìa ý thức ( Thức thứ sáu ) mà chẳng lìa thức
thứ bảy?

Phật bảo Đại Huệ :

- Vì lìa sự phan duyên của thức thứ sáu thì thức thứ bảy chẳng sanh. Ý thức
là phân biệt cảnh giới phần đoạn của Tiền ngũ thức, đang lúc phân biệt, liền
sanh khởi chấp trƣớc, thì những tập khí nuôi dƣỡng nơi tạng thức, khởi hiện
hành huân tập chủng tử, do thức thứ bảy truyền vào ý thức, tức là cùng trong
thức thứ tám vậy. Chấp trƣớc ngã và ngã sở thì nhân duyên tƣ duy sanh
khởi, thân tƣớng chẳng hoại, tạng thức do ý thức phan duyên thì cảnh giới tự
tâm hiện, tâm chấp trƣớc liền sanh. Các thức lần lƣợt làm nhân với nhau,
cũng nhƣ làn sóng biển, do ngọn gió của cảnh giới tự tâm hiện thổi, làn sóng
các thức hoặc sanh hoặc diệt cũng nhƣ thế. Cho nên, ý thức diệt thì thức thứ
bảy theo đó cũng diệt.

Khi ấy, Thế Tôn muốn lập lại nghĩa này mà thuyết rằng :
Ta chẳng trụ Niết Bàn.

Tƣớng năng tác, sở tác.

Tánh Niết Bàn ta thuyết,

Lìa vọng tƣởng nhĩ diệm.

Do thức phan duyên nhau,

Thành đủ thứ thân hình.

Gốc nhân chính là tâm,

Nơi nƣơng tựa của thức.

Nhƣ dòng nƣớc đã cạn,

Thì làn sóng chẳng khởi.

Vậy ý thức diệt rồi,

Thì các thức chẳng sanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.