NGƯỜI CUỐI CÙNG CỦA BỘ TỘC MOHICAN - Trang 52

Chương 6

Những thánh ca từng vang lên êm dịu ở Zion

Anh kỹ càng chọn ra một vài bài

Rồi nói, vẻ trịnh trọng: “Chúng ta hãy kính Chúa”.

[30]

• BURNS

Thấy ba người bỏ đi một cách bí mật, Heyward và hai cô bạn đồng hành

trong lòng không khỏi lo âu; tuy cho tới với cách cư xử của người da trắng
không có gì đáng chê trách nhưng trang phục thô lậu, lời nói lỗ mãng và
thái độ ác cảm ra mặt của bác đối với kẻ thù, thêm vào đó là tính tình lầm lì
của hai người Mohican, đều là những lý do khiến những người vừa bị
choáng váng vì những sự phản bội của tên Anh điêng cảm thấy nghi ngại.
Riêng thầy quản hát không hề quan tâm đến những việc xảy ra. Anh ngồi
thẫn thờ trên một mỏm đá, thở dài thườn thượt chứng tỏ đang có một cuộc
đấu tranh gay gắt trong đầu. Bỗng có tiếng nói nhỏ nhẹ gần đó, nghe như
tiếng người gọi nhau trong lòng trái đất; rồi một ánh sáng rọi vào những
người đang đứng bên ngoài, để lộ nơi trú ẩn rất kín đáo.

Ở tận cuối một hang đá vừa hẹp vừa sâu, người trinh sát đang ngồi, tay

cầm một cành thông cháy rực; dưới ánh đuốc thông bập bùng, hang đá như
dài thêm ra. Ánh sáng chói lòa của ngọn lửa tỏa xuống khuôn mặt phong
trần và bộ áo quần sơn dã của bác khiến con người bác đượm một vẻ giang
hồ phiêu lãng. Nếu nhìn dưới ánh sáng tự nhiên ban ngày, ta sẽ thấy nổi lên
những đặc điểm của bộ y phục lạ mắt, một thân hình rắn chắc, sự pha trộn
kỳ lạ giữa tính sắc sảo nhanh nhạy và vẻ mộc mạc hồn nhiên làm biến mất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.