NGƯỜI TÌM THẤY MẶT - Trang 127

quen làm, phải suy nghĩ về những động tác của mình, và với Ellen sẽ xảy ra

đúng như với con đa túc trong truyện kể của Wilde

[23]

, nó vẫn đi lại thoải

mái trước khi người ta yêu cầu nó giải thích lúc đi nó đưa chân nào lên
trước chân nào lên sau. Con đa túc ngẫm nghĩ và… không thể bước được
nữa. Ellen vẫn phải là cô ta. Nghĩa là, sẽ phải có những kịch bản khác…”

Dòng suy nghĩ của Presto bị Ellen cắt đứt. Cô nhìn ra cửa sổ và gọi to,

bởi khoảng cách khá xa:

- Ông Smith! Tối nay ở rạp chiếu bóng cạnh khách sạn Rossetti chiếu bộ

phim có Tonio Presto đóng.

- Cô đi chứ? - Presto hỏi.
- Nhất định rồi! - Cô gái đáp. - Thời gian qua ít thấy phim của ông ấy.

Mọi người nói là ông ấy biến đi đâu mất hoặc đã gặp chuyện không hay.
Nếu thế thì thật khủng khiếp!

- Cô yêu thích Tonio Presto?
- Ai mà không yêu thích ông ấy? - Ellen đáp.
Nghe thấy thế Presto cảm thấy khoan khoái, nhưng những lời nói tiếp của

cô gái lại làm anh hơi buồn phiền.

- Người nào cũng thích vui cười, mà ông ấy nom nhộn thật. Tôi thật sự

say mê ông ấy.

- Và sẽ lấy làm chồng, nếu như ông ấy ngỏ lời cầu hôn?
Ellen ngạc nhiên vì câu hỏi này.
- Lấy ông ấy à? Làm chồng à? - Cô kêu lên với vẻ kinh tởm và thậm chí

có phần tức giận vì bị hỏi một câu như thế. - Không đời nào!

- Tại sao vậy? - Tonio hỏi, vừa đoán chừng ý cô. Nhưng Ellen không chỉ

nghĩ về một điều anh không ngờ tới.

- Tôi tưởng rằng điều đó thật dễ hiểu. Người mẹ nào lại muốn có những

đứa con quái dạng?

“Không phải bản thân sự xấu xí và quái dạng khiến cô ta từ chối, và cô ta

không nghĩ tới bản thân mà nghĩ về những đứa con! Tất cả cái đó khác lạ
biết bao với những lý do của Hedda Lux! Thật là một quan niệm lành mạnh
về hôn nhân”, - Presto suy nghĩ và dường như tiện thể nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.